
Vệt máu vừa khô trên lưng áo mẹ già
Lúa gượng dậy trên cánh đồng hố bom vừa lấp
Biên giới phía Tây Nam đã điên cuồng đạn pháo
Đất nước vừa hồi sinh lại bắt đầu thấm máu.
Thanh niên xung phong thành phố Bác
Tổ quốc trên vai, đất nước trong lòng
Đoàn kết hiệp đồng, xông pha tuyến lửa
Xe băng nhanh qua con đường mới sửa
Mang theo nụ cười của người lính xung phong
Đạn nằm yên trong những chiếc bồng
Trên lưng, trên vai cùng em ra tuyến trước.
Mặc gai rừng bàn chân em vững bước
Đưa anh về kịp điều trị vết thương.
Phút đói lòng đã có em tiếp lương
Để các anh lại chắc tay cầm súng.
Áo rách vai, dẫu đường may còn vụng
Cũng ấm lòng người lính chốn biên cương.
Cùng chung lòng, mình đâu sợ nắng sương
Anh xung phong, em xung phong mạnh bước
Dẫu gian khó, dẫu hiểm nguy phía trước
Mình vẫn đi, để no ấm lại về
Thanh niên xung phong - son sắc lời thề!
Nhưng…
Một ánh chớp trong đêm, một loạt đạn bất ngờ
- một nụ cười vừa tắt!
Buông lơi tay, anh bỏ dở mấy vần thơ viết vội
Khép mi cong, em gởi tuổi xuân thì cho nắng gió vùng biên.
Thao thức mảnh trăng nghiêng
Chờ em bên bờ suối
Như ngày nào hồn nhiên
Em khuấy chân nghịc nước.
Làm sao mẹ tin được,
Con mẹ đã không còn
Mẹ nấu bữa cơm ngon
Chờ đứa con liệt sĩ…
Ngày ấy tiễn em đi
Anh trở về thao thức
Thương em đang gắng sức
Cùng anh chống giặc thù
Ngoài trời mây âm u
Như lòng anh nặng trĩu
Chưa kịp nói lời yêu
Em đã đi xa lắm!
Xót xa anh lặng ngắm
Dáng em ngủ chiều nay
trong vòng tay đồng đội.
Tiểu đội điểm danh tối
Vắng em rồi em ơi!
Tháng Bảy không mưa rơi
Nhưng lòng người bão tố
Nỗi nhớ cứ đầy vơi
Theo từng ngày, từng tháng…
Thủy Triều