Cảm ơn anh đã ở lại với rừng
Vẫn hát những bài ca một thời leng cuốc
Hòa vào tiếng chim “bắt cô trói cột”
Tiếng bìm bịp kêu bên suối gọi chiều
*
Cảm ơn anh những ngày nắng, đêm mưa, chiều lạnh, sương nhiều
Áo anh mỏng nhưng lòng anh ấm nóng
Vẫn chấp nhận xa phố, xa vợ con, để giành lại, để khơi cao những
ước mơ cho từng cuộc sống
Các anh “làm đẹp cho đời”
*
Cảm ơn các anh, ngót hơn ba mươi ba năm một lý tưởng không rời
Chấp nhận chọn con đường đi khó nhất
Màu áo bạc mấy lần thay, mà tấm lòng chỉ một
Thanh Niên Xung Phong là … thanh niên xung phong
*
Nhiều khi ngồi một mình tôi hay nghĩ mông lung
Cũng có nhớ rừng xưa, nhớ biển
Cũng nhớ chiến trường Tây Nam, nhớ miền Đông, nhớ Campuchia
tiền tuyến.
Nước mắt, mồ hôi, xương máu hiện về…
*
Cảm ơn các anh đã đi qua, đã hy sinh như thế, tuổi xuân thì
Và tiếp tục đến hôm nay… chưa mỏi !
Những nét mặt chớm nhăn, những mái tóc hoa râm làm lòng tôi bối rối
Gặp lại các anh trên rừng, vẫn nụ cười xưa
Các anh nói về tương lai, về các em đang đổi mới từng giờ
Không hề nói về mình, về đồng đội
*
Cám ơn các anh, những thanh niên xung phong đi ba mươi – năm mươi,
những người không có tuổi…
Cảm ơn các anh đã ở lại với rừng,
“ Làm đẹp cuộc đời, làm đẹp lòng người” là Thanh Niên Xung Phong.
Trần Anh Tài – Cựu TNXP